Mùa hè,cái khoảng thời gian mà bất cứ tuổi học sinh nào cũng đều mong nó đến thật nhanh.Nhưng sao, cái khoảnh khắc ấy với những cô cậu học trò 12 đều không muốn nó đến.
Những giọt nước mắt của chia ly,những tình cảm thật ngây thơ trong trắng thời học sinh,mỗi đứa một con đường, một định hướng, một tương lai đang ở phía trước,.....
Quãng đời học sinh có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất, vui vẻ nhất, vô tư nhất. Khi chúng ta lớn hơn chúng ta thấy sẽ thấy những điều trẻ con mà hồi còn đi học ta cứ nghĩ rằng chắc chắn là ta lớn rồi. Nhưng chính vì vậy ta mới là ta và ta mới có những kỉ niệm để nhớ về thời áo trắng thân thương.
Những ngày học cuối cùng là khoảng thời gian thật đặc biệt chúng ta sắp chia tay nhau, sẽ không bao giờ được ngồi cùng nhau trong một lớp nữa đông đủ như thế nữa. Có thể trên đường đời mỗi người sẽ trải qua nhiều lớp học nữa nhưng để một lần ngồi lại cùng nhau trong lớp học cũ ấy, cùng nhau ngồi lặng im, cùng nhau hát, cùng nhau nghe thầy cô giảng bài, cùng nhau đùa nghịch điều ấy gần như là không thể.
- Giờ ra chơi của buổi học cuối
- Tạo dáng trước sân trường
- Phút trầm lặng trước giờ chia tay thày cô & bạn bè
- ...................................
Xin chào mái trường , thầy cô & bạn bè
những tiết học cuối cùng,những phút giây cuối cùng được là học trò,mỗi giây phút của tiết học như muốn nó lắng đọng lại,muốn nó không trôi qua mà cứ tồn tại mãi,nhưng rồi vẫn thế,vẫn những tiếng chuông,đến tiết cuối cùng.Cái cảm giác như mất một thứ gì đó mà không thể cầm,nắm,thấy bằng những giác quan thông thường mà nó chỉ qua 1 lần trong đời.